Ngày 24/6/2014, sân Arena das Dunas ở thành phố Natal (Brazil) bừng bừng sức nóng. Nhưng nhiệt độ hôm ấy không chỉ đến từ mặt trời đổ lửa, mà còn từ áp lực nghẹt thở của một trận cầu mang tính sinh tử tại World Cup 2014. Ở đó, Ý gặp Uruguay, kẻ thắng đi tiếp, kẻ thua về nước.
Hàng triệu khán giả chờ đợi những khoảnh khắc nghệ thuật – một đường chuyền của Andrea Pirlo hay pha bứt tốc của Luis Suarez. Nhưng định mệnh chọn một kịch bản khác, phi lý và bản năng, biến trận đấu thành một trong những câu chuyện gây tranh cãi nhất lịch sử World Cup.

Hai thái cực đối lập
Tuyển Ý dưới thời Cesare Prandelli đang trong giai đoạn tìm kiếm bản sắc mới. Họ không còn trung thành tuyệt đối với “bê tông” Catenaccio, mà muốn kiểm soát và chủ động hơn. Chỉ cần một kết quả hòa để đi tiếp, sự tự tin – thậm chí tự mãn – lộ rõ trong từng pha xử lý.
Ngược lại, Uruguay của “Garra Charrua” – tinh thần chiến đấu kiên cường của một quốc gia nhỏ bé – chỉ có một lựa chọn là chiến thắng. Áp lực ấy đặt trọn lên vaiSuarez, người vừa trải qua mùa giải 2013/14 chói sáng với 31 bàn cho Liverpool tại Premier League, danh hiệu Vua phá lưới và Cầu thủ xuất sắc nhất năm. Mới bình phục chấn thương, Suarez kịp lập cú đúp vào lưới Anh để thắp lại hy vọng cho đội nhà.
Nhưng thiên tài Suarez luôn song hành với một “bản ngã” khó đoán. Trong hồ sơ của anh đã có hai vụ “cắn” gây chấn động – với Otman Bakkal ở Hà Lan và Branislav Ivanovic tại Premier League. Cả thế giới biết về “quả bom nổ chậm” này, chỉ chờ thời điểm phát nổ.
Phút 79, khi tỷ số vẫn là 0-0 và Uruguay đứng trước nguy cơ bị loại, bầu không khí trên sân đặc quánh căng thẳng. Trong vòng cấm Ý, Suarez theo kèm Giorgio Chiellini. Không có tranh chấp bóng, chỉ một khoảnh khắc va chạm. Và rồi, bất ngờ, Suarez cúi xuống, cắm răng vào vai trái Chiellini.
Chiellini gào lên, đổ gục rồi bật dậy, kéo áo chỉ vào vết răng hằn sâu. Trọng tài Marco Rodriguez không thấy hoặc không muốn thấy. Suarez thì ôm miệng ngã xuống, như thể chính anh mới là người bị đau. Máy quay ghi lại tất cả, khán đài sững sờ, hàng tỷ khán giả qua màn hình không tin vào mắt mình.
Đây không còn là bóng đá. Đó là bản năng nguyên thủy vượt qua mọi giới hạn thể thao và lý trí. Trớ trêu thay, chỉ hai phút sau “vết cắn”, Diego Godin ghi bàn duy nhất từ quả phạt góc, đưa Uruguay vào vòng 1/8, đẩy Ý – nhà vô địch 2006 – về nước.
Nhưng chiến thắng ấy nhanh chóng bị che lấp. Truyền thông toàn cầu đồng loạt đăng hình ảnh vết răng, phân tích từng góc quay, phỏng vấn mọi nhân chứng. Suarez từ người hùng thành tội đồ trong chớp mắt.

Bản án lịch sử
FIFA lập tức mở cuộc điều tra khẩn cấp. Kết quả Suarez bị treo giò 9 trận quốc tế, cấm tham gia mọi hoạt động bóng đá 4 tháng – án phạt nặng nhất trong lịch sử World Cup. Với cá nhân Suarez, đây không chỉ là dấu chấm hết cho kỳ World Cup 2014, mà còn là cú đánh mạnh vào danh tiếng và sự nghiệp, đúng thời điểm anh chuẩn bị gia nhập Barcelona.
Bị cô lập và bủa vây chỉ trích, Suarez buộc phải đối diện với “con quỷ” bên trong mình. Khi trở lại sau án phạt, anh bước vào giai đoạn rực rỡ nhất sự nghiệp: cùng Lionel Messi và Neymar tạo nên “MSN” huyền thoại, giúp Barcelona đoạt mọi danh hiệu lớn.
Chia tay Barca, Suarez tiếp tục chứng minh bản năng sát thủ khi cùng Atletico Madrid vô địch La Liga 2020/21, rồi cùng Gremio giành cú đúp Campeonato Gaucho và Recopa Gaucha 2023. Ở tuổi 38, anh vẫn ghi bàn tại FIFA Club World Cup cho Inter Miami, giữ nguyên khát khao chiến đấu.
Trên bình diện đội tuyển, Suarez là chân sút vĩ đại nhất lịch sử Uruguay với 69 bàn, bỏ xa Edinson Cavani (58) và Diego Forlan (36). Nhưng thành tích và danh hiệu không thể xóa nhòa “vết cắn” năm 2014.
Khoảnh khắc tại Natal mãi là phần di sản phức tạp của Suarez – nơi ranh giới giữa thiên tài và sự điên rồ mỏng manh đến đáng sợ. Đó là câu chuyện về một cầu thủ phải chiến đấu không chỉ với đối thủ trên sân, mà còn với chính bản thân mình.
Với Suarez, bóng đá luôn là sự pha trộn của khát khao chiến thắng, cảm xúc bùng nổ và đôi khi, là cả những phút giây mất kiểm soát để lại vết nhơ khó gột rửa. Nhưng cũng chính từ những cú ngã ấy, anh tự viết tiếp hành trình đứng dậy, chiến đấu và chinh phục – để rồi tên anh, dù yêu hay ghét, vẫn là một phần không thể thiếu trong lịch sử bóng đá thế giới.
Nguồn tin: Bongdalu