Liverpool đã hứng chịu thất bại thứ 4 liên tiếp tại giải Ngoại hạng Anh. Ba trận thua trước còn có thể thanh minh. Lần này, thực sự không còn gì để bào chữa nữa.
Trong những thất bại trước Crystal Palace và Chelsea, Liverpool còn có thể vin vào cái cớ “drama phút bù giờ”, khi để thủng lưới ở thời điểm cận kề tiếng còi mãn cuộc. Cũng có thể chấp nhận được, bởi họ đã không ít lần thắng kiểu ấy trong mùa này.
Trước Manchester United, họ — hay nói chính xác hơn là HLV Arne Slot — có thể tự trấn an bằng những cơ hội bị bỏ lỡ, ba lần dội khung gỗ và thế trận vượt trội ở mọi chỉ số tấn công, ngoại trừ con số quan trọng nhất: bàn thắng.
Khó tìm lý do biện hộ cho Slot
Thế nhưng, khi chứng kiến các cầu thủ Liverpool liên tục đưa bóng ra ngoài sân dù hầu như không chịu áp lực, trong thất bại 2-3 trước Brentford tại sân Gtech Community, thật khó mà tìm được bất kỳ lý do hay lời biện hộ nào.
Tương tự là khi họ phạm phải những sai lầm phòng ngự sơ đẳng, hay khi không thể đưa bóng qua nổi cầu thủ phòng ngự đầu tiên từ quả phạt góc ở phút 100 — dù toàn bộ đội hình đều đã dồn vào vòng cấm. Đáng nói hơn cả là thái độ thi đấu: thiếu khát khao, thiếu tinh thần chiến đấu, đặc biệt trong 20 phút đầu hiệp hai, quãng thời gian trống rỗng đến mức đội đương kim vô địch không tung nổi một cú sút, còn Brentford hoàn toàn kiểm soát thế trận.
Vậy mà, thật đáng thất vọng, Slot vẫn tìm cách đưa ra lý do sau trận. Dù ông không nói thẳng thừng như khi từng chỉ trích Newcastle và Manchester United “đổ bê tông” và chơi bóng dài, hay khi tỏ vẻ khó chịu vì các đội liên tục thay đổi đội hình xuất phát khi gặp Liverpool (một lời bóng gió mà đến cả quản trị viên mạng xã hội của Brentford cũng thấy đủ tự tin để mỉa lại sau trận), nhưng tinh thần ngụy biện vẫn hiện hữu.
Trong buổi họp báo sau trận tại Tây London, Slot nhiều lần nhấn mạnh rằng ông “không hề bào chữa”, song ngay sau đó lại liệt kê hàng loạt nguyên nhân khiến phong độ của Liverpool “có thể hiểu được”. Những lời ấy có thuyết phục không? Đúng là một sự thật không thể chối cãi: năm trong sáu trận gần nhất của Liverpool đều diễn ra trên sân khách. Nhưng với đội bóng từng có thành tích sân khách tốt nhất mùa 2024–25, liệu đó có thực sự là cái cớ hợp lý?

Họ đã thua bốn trận trong chuỗi ấy — trước Crystal Palace, Galatasaray, Chelsea và Brentford. Mùa trước, Liverpool thắng trên sân của Brentford và Palace, và chỉ thua Chelsea trong một trận cầu vô thưởng vô phạt sau khi đã lên ngôi vô địch một tuần trước đó. Những trận đấu khó, nhưng khi trong năm giải VĐQG hàng đầu châu Âu chỉ còn duy nhất một đội có chuỗi thua dài hơn bạn (St Pauli ở Đức với 5 trận liên tiếp), thì vấn đề không còn nằm ở “lịch thi đấu khắc nghiệt” nữa.
Ngay câu mở đầu họp báo sau thất bại, Slot đã nói về “lịch quay vòng gấp rút” — dấu hiệu cho thấy trận gặp Eintracht Frankfurt giữa tuần vẫn ám ảnh ông, y như thời Jurgen Klopp còn thường xuyên công khai than phiền về những lịch đấu do truyền hình áp đặt.
Đúng là việc phải đá từ thứ Tư ở Đức sang thứ Bảy tại London là bất tiện, đặc biệt khi hai đối thủ có phong cách hoàn toàn khác nhau, khiến thời gian chuẩn bị cho Brentford bị rút ngắn. Nhưng với chiều sâu đội hình mà Liverpool đang có, đó khó thể là lý do cho những sai lầm sơ đẳng đến thế.
Các cầu thủ đang đánh mất mình
Về quyết định thổi phạt đền của trọng tài Tim Robinson sau pha va chạm giữa Virgil van Dijk và Dango Ouattara: đúng là một tình huống “mềm”, khi trọng tài biên ban đầu xác định lỗi ngoài vòng cấm, nhưng VAR can thiệp, cho rằng điểm chạm “nằm trên vạch”, nên nâng thành phạt đền.
Một quyết định sát ranh giới, khó mà khẳng định chắc chắn, song điều Slot đáng lo hơn chính là pha ra chân thiếu kiểm soát của đội trưởng — biểu hiện mới nhất trong chuỗi phong độ đáng báo động của Van Dijk thời gian gần đây.
Ở chiều ngược lại, khi Nathan Collins giơ chân chắn trước Gakpo, có thể cũng đủ cơ sở để Liverpool được hưởng phạt đền, nhưng pha ngã quá “diễn” của cầu thủ Hà Lan có lẽ khiến trọng tài bỏ qua. Có quá nhiều biến động trong đội hình Liverpool chăng? Nghe thì hợp lý, nhưng xét cho cùng, phần lớn đều là quyết định mang tính chiến lược.
Việc bán những trụ cột như Luis Díaz, Darwin Núñez, Jarell Quansah và Caoimhin Kelleher đều có nguyên do — từ giá chuyển nhượng cao, cho tới nguyện vọng ra đi của chính các cầu thủ — nhưng không ai trong số họ bắt buộc phải rời đội. Đặc biệt là trường hợp Díaz, người mà sự vắng mặt đã khiến hàng công Liverpool trở nên nhạt nhòa rõ rệt.
Vấn đề lớn hơn là hầu hết tân binh của Liverpool đều gây thất vọng, ngoại trừ Hugo Ekitike. Hình ảnh Milos Kerkez cuống cuồng chạy giật lùi trong vòng cấm rồi sút thẳng bóng sang bên kia sân để giải vây tóm gọn cả đêm hoảng loạn của anh ở Tây London. Một lần nữa, anh cho thấy mình vẫn còn quá non ở đẳng cấp này.
Trận đấu cũng phản ánh chính xác phong độ của Florian Wirtz mùa này: kỹ thuật mượt mà, vài pha xử lý tinh tế, nhưng thường xuyên bị đối thủ áp sát, mất bóng dễ dàng, và không đủ liên kết với các đồng đội ở khu vực tấn công.

Chiến thuật của Brentford xoay quanh sức mạnh thể chất, những pha bóng trực diện, ném biên xa và các tình huống cố định. Họ sẵn sàng sút xa, tạo ra hai pha cứu thua ngoạn mục của thủ thành Giorgi Mamardashvili. Những quả ném biên “pháo đại bác” của Michael Kayode — mà Slot nói rằng Liverpool đã tập đối phó hôm thứ Sáu và nhắc lại vào sáng thứ Bảy — trở thành nỗi ám ảnh thật sự. Trớ trêu thay, chính Liverpool lại tự làm khó mình bằng cách liên tục phá bóng ra biên ngay trên phần sân nhà.
Mamardashvili đã chuyền hỏng ra ngoài ngay phút thứ hai, và lặp lại sai lầm tương tự ở phút 95. Còn bàn thua đầu tiên đến từ việc Conor Bradley không kiểm soát nổi đường chuyền của thủ môn. Có thể Slot đã chuẩn bị cho các pha ném biên, nhưng dường như ông quên dặn học trò cách tốt hơn để giải tỏa áp lực.
Sau trận, Slot vẫn dành lời khen cho Brentford, thừa nhận đối thủ chơi toàn diện chứ không chỉ mạnh ở tình huống cố định. Nhưng giữa những lý do và lời bào chữa, ông cũng thẳng thắn chỉ trích cầu thủ Liverpool “không làm đúng những điều cơ bản” trong một màn trình diễn đáng thất vọng.
Liverpool rõ ràng chưa học được bài học từ thất bại trước Manchester United — vẫn thua trong các pha tranh chấp, vẫn để mất bóng hai ở tuyến giữa, hoặc đơn giản là không đủ khả năng đáp trả về thể lực lẫn tinh thần. Và đó chính là nỗi lo lớn nhất lúc này.
Vấn đề không còn đơn thuần là chiến thuật — gần như một nửa đội hình xuất phát hiện tại có thể bị chỉ ra là “mắt xích yếu”. Càng thua, những lời biện hộ càng trở nên mỏng manh, và Arne Slot cùng Liverpool đang dần cạn sạch lý do để che giấu thực tế ấy.
=>Xem thêm:
Nguồn: Bongdalu








