Có những chiến thắng khiến người ta hân hoan. Nhưng cũng có những chiến thắng để lại nhiều điều phải suy ngẫm. Với Chelsea, trận thắng 4-3 trước Wolves tại Molineux rạng sáng 30/10 nằm ở vế sau – một buổi tối đầy cảm xúc, kịch tính và cũng phơi bày rõ rệt những vấn đề đang âm ỉ bên trong đội bóng trẻ của Enzo Maresca.
Khi “The Blues” chưa học cách… giữ bình tĩnh
Chelsea khởi đầu trận đấu với tất cả những gì người hâm mộ mong đợi: tốc độ, sự tự tin và khả năng phối hợp nhuần nhuyễn. Chỉ trong 45 phút đầu tiên, họ tạo ra một màn trình diễn hoàn hảo – dẫn trước 3-0 nhờ các pha lập công của Andrey Santos, Tyrique George và Estevao. Trên khán đài, các cổ động viên áo xanh hẳn đã bắt đầu mường tượng về một đêm dễ dàng, thậm chí mơ đến trận tứ kết Carabao Cup với tâm thế hưng phấn.
Nhưng bóng đá, như thường lệ, không bao giờ chiều lòng những ai mất tập trung. Chỉ vài phút sau hiệp hai, Chelsea dần đánh mất quyền kiểm soát. Facundo Buonanotte có pha mất bóng ngớ ngẩn, để Tolu Arokodare tận dụng ghi bàn, mở màn cho cuộc rượt đuổi điên rồ. Cơn gió ngược ấy khiến Wolves bừng tỉnh, và chỉ ít phút sau, David Moller Wolfe rút ngắn tỷ số còn 2-3, thổi bùng bầu không khí sôi sục tại Molineux.

Từ thế trận thoải mái, Chelsea bỗng chao đảo. Những đường chuyền trở nên vội vã, các pha tranh chấp thiếu kiểm soát. Cảm xúc lấn át lý trí – điều mà HLV Maresca đã cảnh báo nhiều lần nhưng các học trò vẫn chưa thể khắc phục.
Nếu phải chọn ra một hình ảnh tóm tắt cho căn bệnh của Chelsea mùa này, đó chắc chắn là tấm thẻ đỏ của Liam Delap. Tiền đạo trẻ người Anh chỉ vừa trở lại sau chấn thương gân kheo, được tung vào sân phút 61 để làm mới hàng công. Nhưng chỉ 25 phút sau, anh rời sân trong sự ngán ngẩm của cả ban huấn luyện – hai pha phạm lỗi vô duyên, hai thẻ vàng, một chiếc thẻ đỏ, và thêm một vết nhơ cho đội bóng đang khủng hoảng về kỷ luật.
Đây đã là thẻ đỏ thứ sáu của Chelsea trong 9 trận gần nhất, bao gồm cả lần HLV Maresca bị truất quyền chỉ đạo. Con số ấy không chỉ phản ánh sự bồng bột của cầu thủ trẻ mà còn là lời cảnh báo nghiêm khắc cho cách vận hành đội bóng. Chelsea không thể mơ đến danh hiệu nếu cứ tự làm khó mình bằng những sai lầm ngớ ngẩn như thế.
Maresca từng khẳng định Chelsea “không có vấn đề về kỷ luật”, nhưng sau trận đấu này, chính ông phải thừa nhận: “Chúng tôi thật sự đang khiến bản thân trở nên nực cười.” Câu nói ấy không chỉ là sự tự phê bình mà còn là lời kêu gọi thức tỉnh cho toàn đội.
Ở khía cạnh nào đó, Chelsea vẫn đang trong quá trình trưởng thành. Maresca đang xây dựng một thế hệ cầu thủ trẻ trung, năng động, nhưng thiếu kinh nghiệm luôn đồng nghĩa với nguy cơ bị cuốn theo cảm xúc. Vấn đề của họ không nằm ở năng lực – mà ở sự tỉnh táo.
Giữa bức tranh hỗn độn ấy, Jamie Gittens là điểm sáng đáng giá nhất. Cầu thủ 21 tuổi người Anh, tân binh đến từ Dortmund, có lẽ đã chơi trận hay nhất kể từ khi khoác áo Chelsea. Anh là người khởi nguồn cho hai bàn thắng đầu tiên với những pha đi bóng tốc độ, dũng mãnh và đầy tự tin. Đến phút 80, Gittens tung cú vô-lê sấm sét đưa bóng găm thẳng vào góc cao – bàn thắng giúp Chelsea tạm thở phào trước khi Wolves lại gỡ 3-4.
Điều đáng nói, Gittens không chỉ thể hiện năng lượng mà còn cho thấy khả năng đọc tình huống – yếu tố thường thấy ở những cầu thủ lớn. Anh chọn vị trí thông minh, phối hợp hiệu quả với đồng đội, và luôn hướng bóng lên phía trước thay vì giữ quá lâu.
Ở một đội hình mà cạnh tranh cho vị trí chạy cánh khốc liệt – nơi Alejandro Garnacho hay Cole Palmer đều có thể chơi tốt – Gittens đang âm thầm ghi điểm. Màn trình diễn này có thể là bước ngoặt, mở ra nhiều cơ hội ra sân hơn cho cầu thủ trẻ trong chặng đường sắp tới.

Khi chiến thắng không đủ để xoa dịu lo âu
Chiến thắng 4-3 giúp Chelsea giành vé vào tứ kết Carabao Cup, nhưng câu hỏi lớn vẫn còn đó: Liệu họ đã thật sự sẵn sàng cho cuộc đua danh hiệu?
Nhìn lại, Chelsea vẫn cho thấy hai bộ mặt rõ rệt. Khi tự tin và tập trung, họ có thể đánh bại bất kỳ đối thủ nào, với thứ bóng đá tấn công biến hóa và nhịp nhàng. Nhưng chỉ cần một sai lầm nhỏ, cả hệ thống lập tức chao đảo. Đây chính là vấn đề khiến họ bị xem là “đội bóng đẹp nhưng mong manh”.
Maresca có triết lý rõ ràng, nhưng triết lý ấy đòi hỏi sự kỷ luật tuyệt đối. Hãy nhìn Manchester City của Pep Guardiola – nơi mà mỗi cầu thủ đều hiểu rõ vai trò, biết khi nào cần giữ nhịp, khi nào phải mạo hiểm. Chelsea hiện chưa có được điều đó.
Với dàn sao trẻ như Gittens, George, Santos hay Estevao, thời gian vẫn là người bạn đồng hành. Tuy nhiên, Premier League và những đấu trường lớn không cho phép sai lầm lặp đi lặp lại. Cứ chơi cảm tính như thế này, “The Blues” có thể thắng Wolves hôm nay, nhưng khó lòng vượt qua những đối thủ thực dụng hơn như Tottenham, Arsenal hay Manchester City.
Chelsea từng là đội bóng của bản lĩnh. Dưới thời Mourinho hay Tuchel, họ có thể đá xấu xí nhưng luôn biết cách thắng. Giờ đây, thế hệ trẻ của Maresca mang đến niềm hứng khởi, song lại thiếu cái lạnh lùng cần có.
Có thể trận thắng trước Wolves sẽ chỉ được nhớ đến như một cơn rượt đuổi nghẹt thở, nhưng với nội bộ Chelsea, nó nên được xem là một lời cảnh báo. Để trở lại đỉnh cao, họ phải học cách chiến thắng một cách trưởng thành hơn – không còn những pha phạm lỗi ngớ ngẩn, không còn những phút mất tập trung chết người, và đặc biệt là không đánh mất cái đầu lạnh trong những thời khắc cam go.
Ở Molineux, Chelsea thắng – nhưng thắng trong lo âu. Một chiến thắng phơi bày những vấn đề sâu hơn, từ kỷ luật, bản lĩnh cho đến sự cân bằng chiến thuật. Tuy nhiên, nếu biết tận dụng nó như một bài học, Maresca hoàn toàn có thể biến trận đấu này thành bước ngoặt cho sự trưởng thành của “The Blues”.
Chiến thắng đôi khi không phải đích đến, mà là tấm gương phản chiếu những gì còn thiếu. Và nếu nhìn kỹ, Chelsea sẽ thấy rõ: họ đang có một tương lai đầy hứa hẹn – nhưng để chạm đến vinh quang, họ cần nhiều hơn là những bàn thắng. Họ cần sự trưởng thành.
=>Xem thêm:
- Lốp bóng là gì? Kiến thức về kỹ thuật lốp bóng
- Cứa lòng là gì ? Mẹo thực hiện cứa lòng trong bóng đá
Nguồn tin: Bongdalu









