Sau 10 vòng đấu của mùa giải Premier League 2025-26, Manchester United bắt đầu định hình một lối chơi, đó là sơ đồ quen thuộc nhưng có nhiều tùy biến.
Dưới thời HLV Ruben Amorim, đội bóng vẫn vận hành trong sơ đồ 3-4-3 quen thuộc, song hàng loạt điều chỉnh chiến thuật tinh tế bên trong đã giúp họ thi đấu nhanh hơn, trực diện hơn trong những tuần gần đây. Trước trận hòa 2-2 với Nottingham Forest hôm thứ Bảy, Amorim đã chia sẻ: “Tôi không tin rằng chúng ta phải luôn luôn triển khai bóng từ tuyến dưới. Tôi muốn đội hiểu khi nào nên chơi như thế nào — đó là công việc của tôi”.
Những con số thống kê cho thấy Manchester United đang đạt kết quả tốt hơn trong các trận họ cầm bóng ít hơn 50%. Kể từ khi Amorim tiếp quản vào tháng 11/2024, và thậm chí từ trước đó, xu hướng này đã xuất hiện: “Quỷ đỏ” thường chơi hiệu quả hơn khi không kiểm soát bóng quá nhiều. Điều đó có phải chỉ là một trùng hợp ngẫu nhiên, hay là kết quả trực tiếp của cách Amorim tổ chức chiến thuật? Và quan trọng hơn, liệu lối chơi ấy có tiềm ẩn rắc rối nào cho tương lai?
Mục tiêu của Amorim là gì?
Tại buổi họp báo trước trận gặp Forest, Amorim đã mô tả triết lý hiện tại của mình: “Chúng tôi muốn triển khai bóng để buộc đối thủ dâng cao, mở ra khoảng trống để ghi bàn. Nếu có không gian, đó là trò chơi của những con số. Nếu tôi có ba người tấn công đối đầu ba hậu vệ, ví dụ như Ben Šeško, Matheus Cunha và Bryan Mbeumo, tôi sẽ chuyền bóng chỉ trong hai đường. Tôi muốn ghi bàn chỉ bằng hai pha chạm”. Amorim không muốn đội mình sa đà vào kiểm soát bóng bằng những pha chuyền rườm rà. Ông hướng tới thứ bóng đá hiệu quả: tìm thấy khoảng trống, tận dụng đặc tính của cầu thủ, và kết thúc sớm.
Theo Amorim, đội dẫn bàn là đội kiểm soát thế trận, không nhất thiết là đội cầm bóng nhiều hơn. Cách tiếp cận của ông được xây dựng dựa trên những cầu thủ có sở trường phản công: bộ ba tấn công mới đều cực kỳ nguy hiểm trong các tình huống chuyển trạng thái, còn Bruno Fernandes là chuyên gia tung ra những đường chuyền xé toang hàng thủ.
Khái niệm “trò chơi con số” mà Amorim nhắc tới chính là việc tạo lợi thế quân số ở từng khu vực tấn công — khi có được thế 3 đánh 2 hoặc 2 đánh 1, Manchester United sẽ lập tức đưa bóng lên nhanh nhất có thể. Bàn mở tỷ số trước Liverpool tháng trước là ví dụ hoàn hảo: sau vài pha tranh chấp bóng bổng, Fernandes đoạt được bóng, nhận ra khoảng trống phía sau hậu vệ trái Milos Kerkez và chuyền ngay cho Amad đang băng lên. Cầu thủ người Bờ Biển Ngà trả ngược cho Mbeumo ghi bàn, chỉ với vài nhịp đơn giản, từ sân nhà đến cầu môn đối thủ.

Khi đã có bàn thắng, Manchester United không cần thiết phải giành lại quyền kiểm soát bóng. Họ chơi phòng ngự chặt chẽ, chờ đối thủ dâng cao và tận dụng khoảng trống phía sau. Liverpool càng đẩy cao, họ càng để lộ khoảng không cho những đòn phản công.
Dữ liệu về bàn thắng kỳ vọng (xG) cho thấy khi Manchester United ít cầm bóng, họ phải chịu nhiều cú sút hơn, nhưng phần lớn các pha dứt điểm của đối phương đều đến từ xa hoặc bên cánh — tức là không quá nguy hiểm. Amorim chấp nhận điều đó, miễn là đội ông vẫn kiểm soát được khu vực và tạo ra cơ hội chất lượng.
Kiểm soát trận đấu bằng tốc độ và cấu trúc
Điều đáng chú ý là lối chơi trực diện của Amorim không thay đổi dù gặp đội yếu hay mạnh. Tỷ lệ chuyền dài của Manchester United mùa này cao hơn hẳn so với các trận tương ứng mùa trước, bất kể họ chơi sân nhà hay sân khách. Sau trận hòa Forest, Amorim nói ông cảm nhận đội chơi năng lượng hơn tại Old Trafford, nhưng không có nghĩa họ cố kiểm soát bóng nhiều hơn.
Điều này khiến nhiều người liên tưởng đến các triều đại trước: Mourinho, Solskjaer và Ten Hag đều từng gặt hái thành công nhất định nhờ lối chơi phản công. Amorim có lẽ đi theo con đường đó vì ba lý do: nó phù hợp với nhân sự hiện có, hiệu quả khi đối đầu các “ông lớn”, và mang lại cảm xúc cho khán giả — thứ bóng đá tấn công nhanh, trực tiếp, đậm chất Anh.
Tuy nhiên, các đời HLV trước cũng đều vấp phải vấn đề chung: bế tắc trước hàng thủ lùi sâu. Manchester United từng gặp khó khi không có không gian để phản công, và Amorim hiểu rằng một ngày nào đó, đội bóng của ông sẽ phải học cách kiểm soát bóng để xuyên phá. Sau trận hòa Fulham hồi tháng 8, ông thừa nhận: “Sau khi ghi bàn, chúng tôi quên mất phải tiếp tục chơi theo cách của mình. Ai cũng chỉ nghĩ đến giữ tỷ số. Chúng tôi quá nóng vội nên đánh mất thế trận”.

Tốc độ phải có chủ đích
Với Amorim, “nhanh” không có nghĩa là “vội”. Ông muốn các cầu thủ sử dụng bóng có chủ đích, duy trì cấu trúc phòng ngự vững vàng ngay cả khi tấn công. Manchester United mạnh khi chơi bóng dài, nhưng lại dễ tổn thương khi đối thủ phản công bằng chính những đường chuyền như vậy — vấn đề tồn tại từ trước khi ông đến.
Amorim sẽ tiếp tục hoàn thiện “Kế hoạch A” (chơi trực diện) trước khi phát triển “Kế hoạch B” (kiểm soát bóng chủ động hơn). Với chuỗi 4 trận bất bại và lịch thi đấu thuận lợi, United đang tiến triển vững vàng. Sự trở lại của Lisandro Martínez cũng hứa hẹn giúp đội tăng khả năng phát triển bóng từ tuyến dưới, kiểm soát nhịp độ và linh hoạt hơn trong lối chơi.
Chiến lược “tìm khoảng trống và khai thác ưu thế quân số” từng mang lại thành công cho những HLV tiền nhiệm, và giờ đây Amorim đang làm điều đó một cách có hệ thống hơn. Dĩ nhiên, thách thức vẫn còn: khi Mbeumo, Amad và Mazraoui rời đội để dự CAN Cup vào tháng tới, Manchester United sẽ phải thích ứng. Nhưng hiện tại, họ đang vận hành ngày càng ăn ý, thi đấu gần đạt tới mức tốt nhất của tập thể.
Bóng đá có nhiều con đường dẫn tới chiến thắng. Với Ruben Amorim, chuyền ít hơn không có nghĩa là kém hiệu quả — đôi khi, đó chính là con đường ngắn nhất để đi đến đích.
=>Xem thêm:
- Ghi 4 và 5 bàn thắng gọi là gì trong bóng đá?
- Var là gì? Tại sao phải sử dụng VAR trong các giải đấu lớn
Nguồn: Bongdalu





