Pickford, Stones, Rice, Kane: Liệu một trong những trục xương sống mạnh nhất của bóng đá có thể đến được World Cup mà không chấn thương?
Giai đoạn đầu tiên của kỷ nguyên Thomas Tuchel đã khép lại. Anh đã kết thúc chuyến hành trình dài vòng quanh châu Âu, giành vé dự World Cup mùa hè năm sau mà không đánh rơi bất kỳ điểm số nào, cũng như không để lọt lưới. Lần tiếp theo họ thi đấu một trận chính thức sẽ là bảy tháng nữa, trong trận mở màn vòng bảng ở World Cup.
Xương sống tuyển Anh là ai?
Sau một khởi đầu chậm chạp khi bắt tay vào công việc hồi tháng 1, Tuchel đã xây dựng được một tập thể mạnh mẽ đáng kinh ngạc, thi đấu với mục tiêu rõ ràng, tập trung và quyết liệt. Khi tiếng còi mãn cuộc vang lên trong trận cuối cùng vòng loại gặp Albania ở Tirana hôm Chủ nhật, cả đội ôm lấy nhau trong cảm giác nhẹ nhõm và tự hào, rồi tiến về phía các cổ động viên Anh đã lặn lội đến sân để cảm ơn. Họ trông như thể hiểu rõ khả năng thật sự của mình, và rằng họ sẽ bay đến Mỹ vào tháng Sáu với một cơ hội rất thực tế để làm nên chiến dịch đáng nhớ.
Nhưng khi nhìn họ thi đấu, cũng thấy rất rõ sức mạnh của đội – một sức mạnh mà theo thời gian, hoàn toàn có thể trở thành điểm yếu. Đó là một tập thể phụ thuộc mạnh mẽ vào trục xương sống – một nhóm cầu thủ không thể thay thế: Jordan Pickford, John Stones, Declan Rice và Harry Kane. Tuchel hẳn đặc biệt cầu mong bốn người này không dính chấn thương từ nay đến World Cup. Bởi chính vận mệnh của tuyển Anh tại World Cup 2026 phụ thuộc vào họ.
Ngay cả những cầu thủ hay nhất của Anh ở các vị trí khác cũng đều có phương án dự phòng hợp lý. Reece James là hậu vệ phải rất giỏi nhưng vẫn có những người khác đá được vị trí này. Elliot Anderson khởi đầu mùa giải xuất sắc ở hàng tiền vệ nhưng vẫn có Adam Wharton phía sau. Bukayo Saka là một trong những cầu thủ hàng đầu của Anh, nhưng khi anh sung sức thì Noni Madueke cũng là phương án dự bị cực kỳ chất lượng – giống như cách cậu ấy thay thế Saka ở Arsenal. Nếu Marcus Rashford không thể ra sân, Anthony Gordon hoặc Eberechi Eze đều có thể thế chỗ ngay lập tức.
Nhưng chính ở trục giữa đội hình – nơi Anh không có phương án thay thế rõ ràng – mới là vấn đề. Không có phương án B vững chắc nào nếu bất trắc xảy ra. Và không chỉ bởi chuyên môn trên sân, mà còn bởi cách Stones, Rice và Kane thiết lập chuẩn mực cho cả đội ngoài sân cỏ.
Đó vốn là đặc thù của bóng đá quốc tế, nhất là tại Anh. Suốt nhiều tháng qua, phần lớn các cuộc tranh luận xoay quanh những cầu thủ ở rìa đội hình hoặc thậm chí còn chưa vào đến rìa. Trận đấu hôm qua mới là lần đầu Jude Bellingham đá chính cho tuyển Anh kể từ tháng 6. Phil Foden vẫn chưa đá chính cho đội tuyển trận nào kể từ tháng 3. Cole Palmer – chấn thương từ tháng 9 – mới chỉ ra sân một lần cho tuyển Anh trong 13 tháng qua.
Quá nhiều sự chú ý dành cho những lựa chọn “biên” này khiến người ta dễ quên mất tầm quan trọng của những cầu thủ luôn có mặt – những người sẽ đóng vai trò lớn nhất vào năm sau tại Mỹ, Canada và Mexico.

Họ quan trọng như thế nào?
Pickford được nghỉ vào tối Chủ nhật, nhưng trước đó anh đã bắt chính 8/10 trận của Tuchel, chỉ vắng mặt ở trận giao hữu cuối mùa gặp Senegal hồi tháng Sáu và trận thủ tục vừa rồi. Dean Henderson đã chơi rất tốt ở Tirana và giữ sạch lưới, nhưng không có tranh cãi nào về vị trí số một trong khung gỗ. Pickford gần như hoàn hảo trong bốn kỳ giải lớn liên tiếp, và Anh sẽ cần anh đạt phong độ ấy lần thứ năm vào mùa hè tới.
Có lẽ còn quan trọng hơn Pickford chính là Stones. Anh vắng mặt trong ba đợt tập trung đầu tiên của Tuchel vì chấn thương, và từng được chuẩn bị để đá tiền vệ ở trận then chốt gặp Serbia trên sân khách hồi tháng 9. Điều đó cuối cùng cũng xảy ra hôm Chủ nhật, khi Anh triển khai hệ thống 3-2-2-3 trong giai đoạn cầm bóng ở hiệp một, Stones đẩy lên từ trung vệ để chơi cạnh Wharton.
Dù Anh gặp khó khăn, Stones vẫn chơi xuất sắc một cách đáng kinh ngạc. Quan sát anh liên tục di chuyển, luôn sẵn sàng nhận bóng, chỉ đạo đồng đội, hoán đổi vị trí với các tiền vệ tấn công, thậm chí xuất hiện như một số 8, người ta thấy được đẳng cấp khác biệt của anh. Nếu Anh phải chơi dưới sức ép lớn vào mùa hè tới, trước đối thủ đẳng cấp và trong cái nóng ngột ngạt, họ sẽ chỉ còn một nửa sức mạnh nếu thiếu Stones. Anh sở hữu sự điềm tĩnh, chất lượng và uy lực rất riêng.
Và rồi có hai cầu thủ còn quan trọng hơn cả Stones. Rice đã đá chính 9/10 trận cùng Tuchel, vào sân ở trận còn lại. Vai trò của anh trong đội ngày càng lớn, trở thành động cơ dẫn dắt tuyến giữa và là chuyên gia cố định của đội. Anh trông còn hay hơn nữa kể từ khi Anderson xuất hiện bên cạnh, giúp anh nhận bóng từ hàng thủ và lấp vào các khoảng trống mà Rice bỏ lại khi lao lên.
Anh không có ai thay thế được. Bellingham từng bắt đầu dưới thời Southgate như một tiền vệ box-to-box, đá như vậy ở World Cup 2022, nhưng Tuchel lại muốn anh chơi gần khung thành hơn. Rice cũng lớn dần về mặt ảnh hưởng trong phòng thay đồ, trở thành một trong những tiếng nói quan trọng dù mới 26 tuổi.

Không thể quên Kane
Và rồi là Kane. Còn gì để nói nữa về người đã ghi 8/22 bàn của Anh mùa này, và nâng tổng số lên 78 bàn sau 112 trận? Ở tuổi 32, anh đang chơi hay hơn bao giờ hết, đạt đến tầm cỡ bậc thầy về chạm bóng, cảm quan và dứt điểm. Anh thậm chí còn hoàn thiện hơn so với thời điểm rời Premier League để đến Bayern Munich năm 2023. Không chỉ Anh, mà cả thế giới hiện cũng hiếm ai giống anh.
Kane những năm gần đây liên tục không may dính những chấn thương nhỏ khiến phong độ giảm sút trước mỗi giải lớn. Điều quan trọng nhất với Anh nửa sau mùa giải này là Kane tránh được chúng. Nếu anh đến World Cup trong phong độ hiện tại, Anh sẽ có cơ hội ở mọi trận đấu.
Không chỉ vậy, Kane còn là một thủ lĩnh bị đánh giá thấp – người đã làm đội trưởng gần tám năm và ngày càng tiến bộ trong vai trò này. Dưới thời Tuchel, anh dường như còn trở nên lãnh đạo hơn: từ cảnh anh xúc động chúc mừng Djed Spence trong trận ra mắt tại Belgrade hồi tháng Chín, đến bài phát biểu đầy khí thế khi cả đội chính thức giành vé dự World Cup trong trận gặp Latvia tháng trước.
Tưởng tượng tuyển Anh bước vào World Cup mà không có Pickford, Stones, Rice hoặc Kane – hay tệ hơn, thiếu tất cả – là tưởng tượng một đội tuyển hoàn toàn khác, kém hơn rất nhiều. Đó thậm chí không phải lời chỉ trích Tuchel hay công tác chuẩn bị. Mọi đội bóng đều phụ thuộc vào những cầu thủ hay nhất. Đẳng cấp thế giới là thứ không thể sao chép. Nhiều đội tại World Cup mùa hè tới hẳn còn mong phụ thuộc được vào trục dọc mạnh như của Anh.
Và dù vậy, không thể không lo một chút về việc họ sẽ chịu đựng thế nào, khi phải bước vào giai đoạn thi đấu cấp CLB dày đặc từ nay đến tháng Ba. Bất kể những cuộc tranh luận không hồi kết về Bellingham, Foden hay những cái tên khác, chính bốn người này mới là những cầu thủ đã giúp Anh đến World Cup 2026 một cách dễ dàng. Và chính họ sẽ là những người gánh vác toàn bộ chiến dịch.
=>Xem thêm:
- Việt vị là gì? Quy định về lỗi việt vị bóng đá
- Playoff là gì? Những điều cần biết về Playoff trong bóng đá
Nguồn: Bongdalu








