Jeremy Doku không chỉ ghi bàn, không chỉ kiếm penalty, không chỉ khiến hậu vệ đối phương chao đảo. Anh đã làm được điều mà Pep Guardiola chờ đợi từ ngày đầu: biến “mánh khóe” thành nghệ thuật, biến sự hỗn loạn thành trật tự.
Một pha solo từ cánh trái, cắt lòng, loại bỏ hai hậu vệ rồi dứt điểm lạnh lùng. Một tình huống lao vào vòng cấm, bị kéo ngã, mang về quả phạt đền trong chiến thắng 3-0 của Manchester City trước Liverpool ở vòng 11 Ngoại hạng Anh. Và hàng loạt pha rê dắt khiến khán giả Etihad phải nín thở. Tất cả diễn ra trong 90 phút, như thể Doku đã tích tụ mọi năng lượng từ những trận đấu mờ nhạt trước đó để bùng nổ một lần duy nhất – nhưng đủ để thay đổi cách nhìn.
Đây không phải lần đầu Pep nói về rê bóng. Mùa hè vừa qua, ông đã cảnh báo: “Xã hội đang giết chết nghệ thuật này”. Sân bóng ngày càng chật, hệ thống pressing ngày càng chặt, trẻ em ít chỗ để “luyện công” với trái bóng. Kết quả? Những cầu thủ có khả năng một chọi một đang trở thành loài quý hiếm. “Bạn không thể dạy ai đó rê bóng,” Pep nhấn mạnh. “Bạn chỉ có thể tìm thấy họ – và giữ họ.”

Ông đã tìm thấy Messi, Iniesta, Robben, Ribéry. Ở Manchester City, ông từng đặt cược vào Sané, Sterling, rồi Doku. Nhưng đặt cược không có nghĩa là thành công. Hai tiền bối trước đã ra đi trong thất vọng, dù Manchester City vẫn vô địch. Họ rê bóng hay, nhưng rê bóng không đúng lúc. Họ tạo ra khoảng trống, nhưng không biết tận dụng. Họ là những nghệ sĩ cô đơn giữa hệ thống máy móc.
Trước Liverpool, Doku dường như thành người khác. Anh rê bóng để phục vụ hệ thống, không phải để phô diễn. Anh rê bóng để kéo giãn hàng thủ, để tạo khoảng trống cho đồng đội, để kết thúc bằng đường chuyền sắc bén hoặc cú sút hiểm hóc.
Đó là điều Pep muốn: rê bóng không phải là mục tiêu, mà là phương tiện. Câu hỏi giờ đây là: Đây có phải là bước ngoặt, hay chỉ là một ngày đẹp trời? Doku đã chứng minh anh có thể học – học cách chọn thời điểm, học cách phối hợp, học cách kết thúc.
Nhưng để trở thành “siêu sao rê bóng” mà Pep mơ ước, anh cần lặp lại điều này đều đặn, trong áp lực cao nhất, trước những đối thủ khó nhằn nhất.
Nếu Doku làm được, anh sẽ không chỉ là cầu thủ chạy cánh. Anh sẽ là biểu tượng – biểu tượng của một thứ bóng đá đang dần biến mất, nhưng vẫn có thể sống sót, nếu được nuôi dưỡng đúng cách. Và Pep Guardiola, người luôn tin rằng “bóng đá chưa bao giờ bỏ rơi những nghệ sĩ này”, sẽ mỉm cười. Vì ông đã đúng. Một lần nữa.
Nguồn tin: Bongdalu









