Trong khi Barcelona dần tìm lại ánh hào quang trên sân cỏ, với hai chức vô địch La Liga trong ba năm và tấm vé vào bán kết Champions League, thì ở hậu trường, câu chuyện lại hoàn toàn trái ngược. Dưới lớp sơn tươi sáng của thành công là một cơn bão tài chính khổng lồ – nơi những “đòn bẩy” đầy rủi ro, những khoản vay dài hạn và canh bạc trị giá 1,5 tỷ euro đang đặt tương lai CLB xứ Catalonia lên bàn cược.
Từ đỉnh cao đến bờ vực
Để hiểu bi kịch hiện tại của Barcelona, ta phải quay ngược lại mùa hè năm 2017 – khoảnh khắc Neymar rời Camp Nou để đến PSG với mức phí giải phóng hợp đồng kỷ lục 222 triệu euro. Đó lẽ ra phải là cơ hội để Barca tái đầu tư và xây dựng lại nền tảng thể thao vững chắc. Nhưng thay vì thế, đội bóng lại lao vào một cuộc mua sắm điên rồ mang tính hoảng loạn.
Dưới thời chủ tịch Josep Maria Bartomeu, Barca tiêu tới 347 triệu euro chỉ trong một mùa hè, đem về Dembele và Coutinho – hai bản hợp đồng mà sau này đều được xem là thảm họa tài chính. Cùng với thương vụ Griezmann, tổng chi tiêu ba năm sau đó lên tới gần 1 tỷ euro – con số khổng lồ ngay cả với một gã khổng lồ như Barcelona.

Sai lầm nối tiếp sai lầm. Sau khi Neymar ra đi, CLB nỗ lực giữ chân Lionel Messi bằng bản hợp đồng gây sốc – được El Mundo tiết lộ có tổng giá trị tiềm năng 555 triệu euro trong 4 năm. Chỉ riêng mùa giải 2017–18, chi phí lương và khấu hao chuyển nhượng của Barca đã chiếm 81% doanh thu – một mức mất cân bằng nguy hiểm, biến hệ thống tài chính của CLB thành “quả bom hẹn giờ”.
Năm 2020, đại dịch COVID-19 khiến sân Camp Nou đóng cửa, doanh thu từ ngày thi đấu sụt từ 175 triệu euro xuống chỉ còn 24 triệu euro. Barca mất gần như toàn bộ nguồn thu, trong khi vẫn gánh trên vai quỹ lương cao nhất thế giới bóng đá. CLB không còn khả năng trả lương đúng hạn và phải “hoãn nợ lương” lên tới 389 triệu euro.
Khi Joan Laporta trở lại chiếc ghế chủ tịch năm 2021, Barca giống một con tàu đang chìm. CLB báo lỗ 555 triệu euro trong năm tài chính 2020–21 – mức thua lỗ kỷ lục trong lịch sử bóng đá. Trong bối cảnh La Liga siết chặt trần lương, Laporta buộc phải nghĩ ra những biện pháp phi truyền thống – thứ mà sau này trở thành từ khóa toàn cầu: “Palancas” – các đòn bẩy tài chính.
Các đòn bẩy của Laporta về bản chất là bán tài sản tương lai để lấy tiền mặt hiện tại.
Đòn bẩy 1 & 2 – Bản quyền truyền hình: Barca bán 25% bản quyền La Liga trong 25 năm cho quỹ Sixth Street, thu về 667,5 triệu euro. Đổi lại, họ sẽ mất đi 1/4 doanh thu truyền hình tới tận năm 2047.
Đòn bẩy 3 & 4 – Barca Studios: CLB bán 49% cổ phần bộ phận truyền thông Barca Studios cho Socios và Orpheus Media, dự kiến thu về 200 triệu euro. Nhưng các đối tác này chậm thanh toán, khiến Barca phải “xoay vòng” cổ phần để tìm tiền.
Những đòn bẩy này giúp Barca “hợp pháp hóa” việc chi tiêu mùa hè 2022, mang về Lewandowski, Raphinha, Kounde, và giành lại chức vô địch La Liga. Nhưng về lâu dài, chúng để lại hậu quả nghiêm trọng: Barca đang bán dần tương lai để sống sót ở hiện tại.
Công ty kiểm toán Grant Thornton thậm chí từ chối xác nhận toàn bộ báo cáo tài chính của CLB – một “tín hiệu đỏ” cho thấy sổ sách của Barca đang trở nên quá phức tạp và rủi ro.

Giấc mơ hay cái bẫy 1,5 tỷ euro
Khi những đòn bẩy không còn đủ, Laporta đặt cược vào Espai Barca – dự án tái thiết toàn bộ sân Camp Nou và khu phức hợp xung quanh. Ban đầu ước tính 600 triệu euro, nay chi phí đã đội lên 1,5 tỷ euro. CLB phải vay khổng lồ, nâng tổng nợ lên 1,45 tỷ euro, cao nhất trong lịch sử bóng đá.
Barca tạm rời “thánh địa” Camp Nou để đá ở sân Olympic Lluis Companys, với sức chứa chỉ bằng một nửa. Doanh thu từ vé giảm mạnh, trong khi CLB vẫn phải trả tiền vay và chi phí xây dựng. Đây là nghịch lý: họ phải chịu lỗ nặng nhất đúng vào thời điểm cần tiền nhất.
Tương lai của dự án Camp Nou phụ thuộc vào giấc mơ: khi hoàn tất, sân mới có thể mang về 250 triệu euro mỗi năm từ các dịch vụ VIP, bảo tàng và sự kiện. Nhưng đến lúc đó, liệu Barcelona có đủ sức tồn tại để chờ ngày “há quả ngọt”?
Barcelona giờ đây là ví dụ điển hình cho cụm từ “sống trong nợ”. Mùa hè vừa qua, ban lãnh đạo CLB – bao gồm cả Laporta – phải dùng tài sản cá nhân để bảo lãnh khoản vay 7 triệu euro, chỉ để kịp đăng ký cầu thủ mới. CLB cũng liên tục thay kiểm toán viên do bất đồng về báo cáo tài chính, khiến giới đầu tư ngày càng hoài nghi.
Thế nhưng, giữa cơn khủng hoảng đó, vẫn le lói một ánh sáng – La Masia. Học viện trứ danh của Barca lại sản sinh ra thế hệ vàng mới: Lamine Yamal, Gavi, Pau Cubarsi, những viên ngọc thô mang đến cả niềm tin thể thao lẫn giá trị tài chính to lớn. Họ có giá trị thị trường hàng trăm triệu euro, nhưng lại “miễn phí” trong sổ sách – món quà quý nhất mà Barca còn sở hữu.
La Masia chính là lời nhắc nhở cay đắng: Barcelona không cần đòn bẩy tài chính, họ cần đòn bẩy giá trị cốt lõi. Trong khi Bartomeu từng theo đuổi những bản hợp đồng hào nhoáng, Laporta giờ phải học cách quay lại khởi đầu – nơi tinh thần “Mes que un club” không nằm ở bảng cân đối kế toán, mà ở những đứa trẻ khoác áo đỏ lam trên sân tập Sant Joan Despí.
Barcelona vẫn có thể chiến thắng, vẫn có thể tạo ra những đêm huy hoàng ở Champions League. Nhưng đằng sau đó là một sự thật trần trụi: CLB đang trả giá cho quá khứ bằng chính tương lai. Những đòn bẩy của Laporta mang lại sự sống tạm thời, nhưng cũng đồng nghĩa với việc thế hệ mai sau sẽ phải gánh món nợ khổng lồ của ngày hôm nay.
Câu khẩu hiệu “Mes que un club” (Hơn cả một CLB) vẫn được treo khắp Camp Nou. Nhưng giờ đây, nó mang ý nghĩa khác: không chỉ là niềm tự hào, mà còn là lời nhắc nhở về trách nhiệm. Bởi “hơn cả một CLB” đồng nghĩa với việc Barcelona phải sống sót – không chỉ để thắng trận, mà để giữ lấy bản sắc đã nuôi dưỡng họ hơn một thế kỷ.
Barcelona đang hồi sinh, nhưng cũng đang tự đặt mình trên sợi dây mỏng giữa vinh quang và sụp đổ. Câu hỏi không còn là “họ có thể thắng bao nhiêu”, mà là “họ còn có thể tồn tại bao lâu nếu tiếp tục đánh cược với tương lai?”
=>Xem thêm:
- Lốp bóng là gì? Kiến thức về kỹ thuật lốp bóng
- Cứa lòng là gì ? Mẹo thực hiện cứa lòng trong bóng đá
Nguồn tin: Bongdalu








