Nếu giành chiến thắng trước Manchester City vào Chủ nhật, Bournemouth sẽ có lần đầu tiên ca khúc khải hoàn tại sân Etihad sau chín lần ra về tay trắng trước đó.
Nhưng không chỉ thế — ba điểm ấy sẽ đưa họ lên 21 điểm, vượt qua thành tích tốt nhất trong lịch sử Premier League của đội sau 10 trận đấu. Lịch sử đối đầu có thể khiến nhiều người bi quan, nhưng Bournemouth của hiện tại lại khác. Họ đang đứng nhì bảng, thi đấu với phong độ bay cao và khiến cả nước Anh phải chú ý. HLV Andoni Iraola đã biến đội bóng này thành cơn gió mới của Premier League – mạnh mẽ, bền bỉ và đầy thách thức mọi dự đoán trước mùa.
Ban đầu, vị HLV người Tây Ban Nha từng bị nghi ngờ sau khởi đầu chật vật. Bournemouth cũng bị đánh giá thấp khi mất nhiều trụ cột trong kỳ chuyển nhượng hè. Nhưng nay, câu hỏi đặt ra không còn là “liệu họ có trụ hạng được không” mà là “khi nào chúng ta mới bắt đầu nghiêm túc nhìn nhận Iraola và Bournemouth?”
Phát triển một phong cách chơi rõ rệt
Thành công của Iraola tại Bournemouth phản ánh một xu hướng rộng hơn trong bóng đá Anh. Các cầu thủ Premier League đang chạy nhiều hơn, nhanh hơn, và di chuyển không bóng tích cực hơn bao giờ hết. Các trận đấu ngày càng được định đoạt bởi những khoảnh khắc chuyển trạng thái – nơi những đội bóng có thể lực, tốc độ và kỹ thuật đều vượt trội.
Iraola luôn coi trọng việc pressing tầm cao. Đội bóng của ông có cường độ gây sức ép khủng khiếp khi không có bóng, như một liều thuốc đối kháng với thứ bóng đá chuyền ngắn, kiểm soát vốn từng thống trị giải đấu. Pep Guardiola từng nói với TNT Sports hồi tháng 1: “Bóng đá hiện đại là cách mà Bournemouth chơi, như Newcastle, Brighton hay Liverpool. Bóng đá ngày nay không còn là chuyện vị trí, mà là cảm nhận và làm chủ nhịp độ trận đấu”.
Tinh thần đó thể hiện rõ trong cách Bournemouth vây ráp đối thủ. Dù mất người vì chấn thương và những sự ra đi trong mùa hè, họ vẫn duy trì cường độ áp sát mãnh liệt. Trong một tình huống trước Fulham, khi đợt tấn công của họ vừa dừng lại, Antoine Semenyo và Adrien Truffert lập tức lao vào pressing. Khi Timothy Castagne cố gắng luồn bóng qua áp lực, cả Evanilson lẫn Tyler Adams đều lập tức phản ứng. Adams là người thắng pha tranh chấp, hất tung Harry Wilson trước khi tung cú sút chệch cột trong gang tấc.
Adams đã trở thành trụ cột mới của hàng tiền vệ, khỏa lấp khoảng trống do Ryan Christie và Lewis Cook để lại bằng chuỗi màn trình diễn bền bỉ, mạnh mẽ. Trong một trận khác gặp Wolverhampton, khi Emmanuel Agbadou cố chuyền bóng vượt qua lớp pressing, Adams – gần như ngoài khung hình – đã băng lên đúng thời điểm, cắt bóng ngay trước khi Jean-Ricner Bellegarde kịp xoay người. Pha cướp bóng ấy mở ra cơ hội phản công nhanh, đưa bóng đến chân Marcus Tavernier – người sau đó ghi bàn duy nhất của trận đấu.

Từ pressing tầm cao đến kiểm soát linh hoạt
Dù vẫn giữ phong cách pressing dữ dội, Bournemouth đang tiến hóa khi cầm bóng. Tỷ lệ kiểm soát bóng trung bình của họ đã vượt mốc 50%, số đường chuyền và độ chính xác đều tăng rõ rệt. Số chuỗi chuyền dài từ 9 pha trở lên tăng từ 9,2 lên 11,7 lần mỗi trận – dấu hiệu cho thấy họ đang kiểm soát thế trận tốt hơn.
Trước đây, Bournemouth của Iraola thường gặp khó khi dẫn bàn. Là đội bóng quen tấn công trong thế phản công, họ dễ đánh mất lợi thế khi phải cầm bóng bảo vệ tỷ số. Mùa đầu tiên của ông, đội đã đánh rơi tới 27 điểm từ những trận dẫn trước. Nhưng mùa này, họ đã thắng bốn và hòa hai trong những trận có bàn mở tỷ số – nhờ sự bình tĩnh của tân binh Truffert, Diakite, và kỹ năng điều tiết của Alex Scott ở giữa sân.
Tất nhiên, Bournemouth chưa hề từ bỏ lối chơi trực diện. Họ vẫn dựa nhiều vào những đường chuyền dài từ hàng thủ – với Marcos Senesi là nhạc trưởng nơi tuyến dưới. Anh đã tung ra 128 đường chuyền dài mùa này, nhiều hơn bất kỳ cầu thủ nào khác tới 39 lần. Iraola luôn nhấn mạnh việc kéo giãn đội hình theo chiều dọc, buộc hàng thủ đối phương lùi sâu để mở khoảng trống cho các tiền vệ tấn công thu hồi bóng hai.
Trong trận gặp Newcastle, Senesi nhận bóng trong tư thế thoải mái, rồi phóng đường chuyền dài vượt tuyến cho Evanilson. Malick Thiaw buộc phải lùi về đánh đầu cản phá, nhưng pha cản bóng lại vô tình tạo cơ hội để Semenyo và Tavernier ập vào, tung cú phản công chớp nhoáng.
Nhờ thể lực và tốc độ ở tuyến giữa, Bournemouth đang tận dụng tốt thế mạnh trong những pha tranh chấp tay đôi, tạo ra “cơn hỗn loạn chuyển trạng thái” – nơi họ nguy hiểm nhất. Có thể lối chơi ấy không hoa mỹ, nhưng cùng với khả năng kiểm soát nhịp độ ngày càng điêu luyện, nó giúp Bournemouth duy trì hiệu quả tối đa.
Cuộc tái thiết hàng thủ đầy khôn ngoan
Khi Bournemouth chia tay một loạt trụ cột mùa hè qua, không mấy ai để ý rằng họ đã tái đầu tư cực kỳ thông minh. Ba vụ bán Dean Huijsen, Illia Zabarnyi và Milos Kerkez mang về khoảng 140 triệu bảng, trong đó gần một phần ba được tái đầu tư trực tiếp vào hai hậu vệ mới: Diakite và Truffert. Veljko Milosavljevic – trung vệ 18 tuổi người Serbia – cũng gia nhập, nhưng đang được tạo điều kiện thích nghi dần, trong khi Senesi tiếp tục là chốt chặn tin cậy nhất.
Bournemouth hiểu vị thế của mình trên thị trường chuyển nhượng, nhưng việc trở thành một CLB Premier League ổn định giúp họ thu hút những tài năng giàu tiềm năng. Cơ sở vật chất hiện đại, học viện mới khai trương cùng triết lý huấn luyện rõ ràng của Iraola khiến họ trở thành điểm đến hấp dẫn cho những cầu thủ trẻ muốn phát triển.
Diakite – từng có hơn 100 trận tại Ligue 1 và kinh nghiệm ở Champions League trong màu áo Lille – là ví dụ hoàn hảo. Anh mạnh mẽ, đọc tình huống tốt, can thiệp đúng thời điểm và điềm tĩnh khi xử lý bóng. Dù chưa đạt độ chính xác trong phát bóng như Huijsen, Diakite là mẫu cầu thủ mà Bournemouth có thể chiêu mộ trước khi anh lọt vào tầm ngắm của các đại gia.
Truffert cũng tương tự – mới 23 tuổi nhưng dày dạn kinh nghiệm, không ngừng di chuyển khi không bóng, hòa nhập nhanh chóng vào hệ thống của Iraola. Milosavljevic, trong khi đó, được coi là một trong những ngôi sao trẻ sáng giá nhất Serbia. Sân Vitality chỉ có sức chứa hơn 11.000 chỗ, lịch sử gần đây không lừng lẫy, nhưng nếu xét về giá trị tài sản con người – từ cầu thủ đến ban huấn luyện – Bournemouth giờ đây đã sánh ngang nhiều CLB lớn ở châu Âu.

Những nhân tố tạo khác biệt trên hàng công
Khác với mùa trước, các chỉ số tấn công cơ bản của Bournemouth mùa này không quá vượt trội. Họ tạo ra và chịu đựng lượng cơ hội tương đương. Nhưng điều làm nên khác biệt là sự lạnh lùng trong dứt điểm. Antoine Semenyo đang là cái tên sáng nhất của Premier League – một sự kết hợp hoàn hảo giữa tốc độ, sức mạnh và kỹ năng. Anh trở thành cơn ác mộng với mọi hàng thủ khi có khoảng trống phản công.
Gia nhập từ Bristol City năm 2023 chỉ với 10 triệu bảng, cầu thủ người Ghana giờ đã hoàn thiện mình bằng khả năng dứt điểm uy lực, hiệu quả. Ba trong số các bàn thắng của Semenyo mùa này đến từ những pha phản công tốc độ. Cú đúp vào lưới Liverpool ngay vòng mở màn là minh chứng cho sự nguy hiểm chết người của anh khi lao vào khoảng trống.
Bên cạnh anh, tài năng 19 tuổi Eli Kroupi đang gây chấn động với 4 bàn chỉ sau 166 phút ra sân ở Premier League. Anh và Semenyo phối hợp tuyệt vời trong pha phản công chớp nhoáng trước Crystal Palace – Kroupi băng vào dứt điểm một chạm, lạnh lùng kết thúc đường căng ngang của đàn anh.
Các thống kê từ Pháp cho thấy đây không phải phong độ nhất thời. Mùa trước, Kroupi ghi 22 bàn tại Ligue 2 từ chỉ số bàn thắng kỳ vọng (xG) 16,7 – thể hiện khả năng dứt điểm vượt chuẩn. Những cú sút cứa lòng vào góc cao trước Troyes, dứt điểm tinh tế ở Caen hay pha sút sệt sát cột dọc gặp Rodez cho thấy kỹ năng hoàn thiện đáng kinh ngạc. Bàn thắng gần nhất của anh ở Premier League – cú nã đại bác từ khoảng cách 32 mét vào lưới Nottingham Forest – càng khẳng định phẩm chất dứt điểm xuất sắc đang đưa Bournemouth bay cao.
Dù số cơ hội từ bóng sống không nhiều, Bournemouth đã “thắng” xG trong 6/9 trận mùa này. Trong ba trận còn lại, Semenyo suýt giành lại 1 điểm ở Anfield, còn anh cùng Kroupi đều ghi bàn gỡ hòa trước Palace và Leeds. Giống như ở hàng thủ, chất lượng cá nhân đã giúp họ xoay chuyển những trận cầu sít sao.
Bournemouth có thể vẫn chỉ sở hữu sân bóng nhỏ và lịch sử khiêm tốn, nhưng dưới bàn tay Iraola, họ đang trở thành một trong những tập thể đáng gờm nhất nước Anh. Một đội bóng gắn kết, dữ dội, chơi bóng với niềm tin và ý chí không chịu khuất phục — và sẵn sàng khiến mọi “ông lớn” phải dè chừng.
=>Xem thêm:
Nguồn: Bongdalu








