Trong khi nhiều đất nước ăn mừng thành tích bóng đá trên những con phố đông vui, Haiti lại chứng kiến một nghịch cảnh đặc biệt: giành vé dự World Cup 2026 giữa lúc đất nước chìm trong vòng vây bạo lực, tội phạm và bất ổn nghiêm trọng.
Thành tích mà tuyển Haiti vừa đạt được sau chiến thắng 2-0 trước Nicaragua sáng 19/11 không đơn thuần là tấm vé dự World Cup. Đó là một bản hùng ca hiếm hoi vang lên giữa một quốc gia mà tiếng súng đã lấn át tiếng cổ vũ sân cỏ.
Một kỳ tích sinh ra từ đổ nát
Chiến thắng trước Nicaragua đưa Haiti tới Bắc Mỹ mùa hè 2026, kết thúc 51 năm chờ đợi kể từ lần đầu tiên dự World Cup năm 1974. Nhưng trái ngọt này được gieo trồng trong điều kiện mà không đội tuyển nào trên thế giới phải chịu đựng.
Kể từ sau vụ ám sát Tổng thống Jovenel Moïse năm 2021, Haiti rơi vào hỗn loạn. Bạo lực băng đảng bùng phát khắp đất nước, nhấn chìm cơ quan công quyền, khu dân cư, các tuyến giao thông và cả những biểu tượng lịch sử.
Tại thủ đô Port-au-Prince, các nhóm vũ trang kiểm soát đến 85% lãnh thổ, theo Liên Hợp Quốc. Đường phố biến thành chiến tuyến, cảnh sát kiệt sức, còn người dân sống trong nỗi lo bị bắt cóc, bắn tỉa hay tống tiền bất cứ lúc nào.

Trong bối cảnh đó, bóng đá – môn thể thao từng là niềm tự hào của Haiti – gần như tê liệt. Họ không được phép thi đấu trên sân nhà vì lý do an toàn; từ năm 2021, mọi trận đấu quốc tế của Haiti phải diễn ra trên sân trung lập. Đến tháng 3/2024, sân vận động quốc gia thậm chí bị băng đảng chiếm đóng, buộc đội tuyển từ bỏ hy vọng được chơi trước khán giả nhà.
Chỉ vài ngày trước khi Haiti giành vé World Cup, thế giới lại chứng kiến một hình ảnh gây chấn động: thị trấn Arcahaie, nơi ra đời lá cờ quốc gia, phải tự vũ trang chống lại các băng nhóm đang tấn công.
Người dân – từng sống yên bình bên bờ biển – buộc phải phối hợp với cảnh sát để bảo vệ cộng đồng. Một sĩ quan bị bắn chết ngay trong cuộc giao tranh, còn Thị trưởng Jean Edner Gilles phải kêu gọi dân chúng “chiến đấu như những người con của lịch sử”.
Arcahaie từng là biểu tượng của tự do. Nay, nó trở thành lát cắt thu nhỏ của cuộc chiến sinh tồn Haiti đang phải đối mặt.
Trong hoàn cảnh ấy, tuyển Haiti lên đường thi đấu vòng loại World Cup như một “đội bóng lưu vong”. Họ di chuyển liên tục – từ Miami đến Santo Domingo, từ Costa Rica đến Jamaica – thi đấu mà không bao giờ được nghe người hâm mộ quê nhà hát quốc ca trước trận.
Điều kiện tập luyện thiếu thốn. Nhiều cầu thủ phải tự tìm đường rời Haiti vì các chuyến bay bị hạn chế, nhiều khu vực bị chặn bởi các nhóm vũ trang. Một số thành viên ban huấn luyện thậm chí không thể trở về nhà sau các đợt tập trung vì khu phố của họ bị chiếm đóng.
Thế nhưng, bất chấp mọi nghịch cảnh, Haiti vẫn tiến lên bằng tinh thần kiên cường hiếm có. Họ đánh bại Nicaragua – đội tuyển được tổ chức tốt hơn trong nhiều năm – để viết tiếp giấc mơ World Cup.

World Cup 2026 – tia sáng nhỏ nhoi giữa bóng tối
Tấm vé World Cup lần này không chỉ mang ý nghĩa thể thao. Nó là lời nhắc nhở rằng Haiti vẫn còn hy vọng, dù đất nước đang chìm trong cơn khủng hoảng bạo lực lớn nhất thế kỷ.
Trong bối cảnh lực lượng cảnh sát suy yếu, phái bộ chống băng đảng do Kenya dẫn đầu vẫn chưa triển khai đầy đủ, và Liên Hợp Quốc liên tục cảnh báo tình hình “cực kỳ bất ổn”, bóng đá trở thành thứ duy nhất giúp người Haiti cảm thấy mình không hoàn toàn bị bó buộc bởi số phận.
Trong lễ kỷ niệm trận chiến Vertières lịch sử, Chủ tịch Hội đồng chuyển tiếp Laurent Saint-Cyr nói rằng người Haiti phải “nhìn lại bản thân và tôn trọng những hy sinh của cha ông”. Nhưng điều khiến cả thế giới xúc động không phải lời phát biểu đó, mà là hình ảnh đội tuyển Haiti – những người con của một đất nước bị tội phạm xé nát – vẫn tiến vào World Cup bằng đôi chân kiên cường.
Kỳ tích của Haiti nhắc chúng ta rằng bóng đá đôi khi vượt xa phạm vi sân cỏ. Nó có thể là biểu tượng của sự sống, sự đoàn kết và lòng tự trọng. Với Haiti, World Cup 2026 không chỉ là sân chơi bóng đá lớn nhất hành tinh; đó là một khoảng thở, một ngọn lửa nhỏ giữa đêm đen, một lời nhắc rằng đất nước này từng đánh bại đế quốc trong quá khứ – và vẫn có thể đứng dậy hôm nay.
Giữa địa ngục tội phạm, Haiti vẫn tìm được cách để mơ, để chiến đấu và để chiến thắng. Và khi họ bước ra sân tại Bắc Mỹ năm 2026, mỗi bàn thắng của Haiti sẽ là tiếng nói của một dân tộc không chịu khuất phục số phận.
=>Xem thêm:
- Cứa lòng là gì ? Mẹo thực hiện cứa lòng trong bóng đá
- Madridista là gì? Tại sao Real Madrid có biệt danh như thế?
Nguồn tin: Bongdalu








