Ở tuổi 31, Jesse Lingard từng tưởng chừng khép lại những ngày tháng rực rỡ trên sân cỏ. Nhưng hành trình của anh – từ những buổi tập cô độc ở Newton Heath, không CLB, đến chỗ đứng của một “ông hoàng” tại Hàn Quốc – lại là câu chuyện hiếm hoi về nghị lực, sự kiên nhẫn và khả năng tái sinh ở nơi ít ai ngờ nhất.
Từ kẻ bị lãng quên ở quê nhà Anh đến biểu tượng mới của FC Seoul, Lingard đang viết lại sự nghiệp bằng hành trình hồi sinh ngoạn mục nơi xứ Kim chi, nơi anh tìm lại cả phong độ lẫn niềm vui chơi bóng.

Một năm từ vực sâu đến đỉnh cao văn hóa
Tháng 1/2024, khi nhiều người tin rằng Lingard sẽ trôi dạt đến một đội hạng Nhất hoặc MLS chỉ để “có việc làm”, thì bất ngờ FC Seoul – CLB giàu truyền thống bậc nhất K League – xuất hiện. Lời đề nghị 2 năm, sau chuyến bay sang Manchester để trực tiếp kiểm tra thể trạng của anh, đã mở ra một chương mới.
Ngày anh đặt chân xuống sân bay Incheon, khung cảnh chẳng khác gì đón một ngôi sao điện ảnh. Áo đấu Manchester United – di sản từ thời Park Ji-sung – phủ kín khán đài chờ đợi. Và khi “Lingard Zone” khai trương ở Seoul, những hàng người nối dài chỉ để mua chiếc áo số 10 của anh đã trở thành hiện tượng xã hội.
Cách đó chưa đầy 1 năm, Lingard bước sang tuổi 31 trong im lặng, không CLB, không trận đấu chuyên nghiệp nào kể từ tháng 4/2023. 8 tháng vô định là chuỗi ngày rèn thể lực một mình, đăng những clip tập luyện trên Instagram kèm khẩu hiệu “tiếp tục cố gắng”, nhưng bên dưới lại là những bình luận lạnh lùng: “Có CLB chưa? Chưa.”
Anh từng nhận nhiều lời mời – từ hạng Nhất Anh, Thổ Nhĩ Kỳ, đến tập nhờ ở West Ham hay Al Ettifaq của Steven Gerrard – nhưng tất cả đều không “gọi” được anh theo đúng nghĩa. Lingard cần một nơi trân trọng anh, không chỉ cần anh. FC Seoul đáp ứng điều đó.
Hàn Quốc yêu Lingard từ trước, nhờ sự vui nhộn, gần gũi, và cả nét “nghịch ngợm” trên sân. Một video anh nhảy múa cùng đồng đội ở MU năm 2019 thu hút hơn 2 triệu lượt xem tại đây – đủ để biến anh thành một biểu tượng internet.
Tuy nhiên, ban lãnh đạo FC Seoul hiểu rõ rằng danh tiếng không đồng nghĩa với bàn thắng. Họ kiên nhẫn để anh bắt nhịp lại sau hơn một năm “lạnh chân”. Lingard ngay trận ra mắt đã cho thấy cả mặt thiên tài lẫn sự gỉ sét – một đường chuyền không nhìn mở toang khung thành, rồi một cú sút vọt xà ở thế mười mươi.

Hồi sinh và gánh vác
Kể từ đó, Lingard ra sân 51 trận, ghi 13 bàn, 6 kiến tạo. Mùa này, sau sự ra đi của Stanislav Ilyuchenko, anh dẫn đầu danh sách ghi bàn CLB với 7 pha lập công và được trao băng đội trưởng từ giữa mùa. Dưới sự dẫn dắt của Lingard, FC Seoul hai năm liền lọt nhóm tranh vô địch – điều chỉ từng xảy ra một lần kể từ 2020.
Tầm ảnh hưởng của anh không chỉ ở bàn thắng. Với tinh thần lạc quan, phong cách gần gũi, Lingard biến phòng thay đồ của FC Seoul thành một tập thể gắn kết, đồng thời khơi lại tình yêu bóng đá nơi chính bản thân anh – thứ từng tưởng đã mất sau giai đoạn bế tắc ở Anh.
Hành trình của Lingard cho thấy một sự thật khó chối cãi. Tài năng là nền tảng, nhưng môi trường mới là yếu tố quyết định cho sự hồi sinh. Ở Manchester hay Nottingham, anh bị soi mói, nghi ngờ, và áp lực truyền thông phủ bóng mọi pha chạm bóng. Ở Seoul, anh được đón nhận bằng sự tò mò, rồi yêu mến thuần khiết.
Với nhiều cầu thủ, bước sang tuổi 30 đồng nghĩa với hoàng hôn sự nghiệp. Nhưng Lingard đang chứng minh rằng, với niềm tin vào bản thân và một bến đỗ phù hợp, bạn có thể mở ra cả một bình minh mới.
Chỉ còn ít ngày nữa, FC Seoul và Lingard sẽ bước vào giai đoạn 2 của mùa giải K League – nơi mọi sai lầm đều trả giá và mỗi bàn thắng có thể định đoạt ngôi vương. Từ một bản hợp đồng bị nghi ngờ, Lingard giờ là thủ lĩnh, niềm hy vọng số một của đội bóng.
Nếu khoảnh khắc nâng cao chức vô địch đến, đó sẽ là tuyên ngôn đanh thép rằng anh đã tìm lại trọn vẹn niềm vui chơi bóng – và đôi khi, để hồi sinh, bạn phải dám bước ra khỏi nơi mình từng gọi là nhà.
Nguồn tin: Bongdalu