Một cơ hội lớn cho Newcastle nhanh chóng biến thành một bài kiểm tra khắc nghiệt — và họ đã thất bại toàn tập khi làm khách của West Ham.
Newcastle chưa thắng trận nào trên sân khách mùa này, còn West Ham thì không thắng ở đây suốt chín tháng qua. Những đội bóng mạnh thường biết cách giải quyết trận đấu gọn gàng, không cần cảm xúc, không cần kịch tính. Nhưng chuỗi năm chiến thắng trong sáu trận gần nhất của Newcastle chỉ là ảo giác. Bài kiểm tra này cho kết quả duy nhất: đáng xấu hổ.
Câu hát của các CĐV West Ham vang lên ở London Stadium đượm chút tự giễu, và hoàn toàn hợp lý: “Chúng bay phải tệ đến mức nào thì bọn tao mới thắng trên sân nhà?” – một câu hát pha chút châm biếm cả hai đội. Câu trả lời, dẫu không ai nói ra, lại rất rõ ràng: tệ đến không tưởng.
Ảo ảnh phút thứ tư
Bàn thắng của Jacob Murphy ở phút thứ 4 — bàn thứ hai của Newcastle trên sân khách mùa này — là khoảnh khắc hiếm hoi họ chơi thứ bóng đá đúng nghĩa. Một pha phối hợp nhanh như điện: Bruno Guimarães mở bóng ra biên, Murphy đảo người qua lại khiến El Hadji Malick Diouf lỡ nhịp, rồi sút tung lưới Alphonse Areola. Tất cả chỉ để đánh lừa người xem — vì sau đó, West Ham hoàn toàn lấn lướt.
Lần thứ hai liên tiếp trên sân khách, Eddie Howe phải thay người ngay sau hiệp một. Thất bại 1–2 trước Brighton đã là tồi, nhưng so với trận này thì vẫn còn là đỡ hơn nhiều. Lần này, Fabian Schär, Jacob Ramsey và William Osula được tung vào, nhưng tất cả chỉ khiến đội hình càng hỗn loạn. Cuối trận, Sandro Tonali thậm chí phải chơi ở vị trí hậu vệ phải. Howe thừa nhận với The Athletic sau trận: “Tôi gần như có thể thay bất kỳ ai. Điều đó phản ánh rõ tình trạng của đội lúc ấy. Từ khi dẫn dắt Newcastle, tôi chưa từng cảm thấy như vậy“.
Newcastle rệu rã trên khắp mặt sân. Trước khi Murphy ghi bàn, Jarrod Bowen đã sút trúng cột dọc — dấu hiệu cảnh báo mà họ bỏ qua. Các cầu thủ chuyền hỏng, mất bóng liên tục, thiếu năng lượng, thiếu ý tưởng. West Ham yếu ớt đến mức đáng thương, nhưng Newcastle vẫn giúp họ tìm lại phong độ.
Cựu danh thủ Alan Shearer viết trên mạng xã hội: “Không có điểm tích cực nào. Lười biếng. Chậm chạp. Vô hồn“. Tiền đạo Murphy cũng không tìm cách biện minh: “Cả tập thể đều không đủ tốt. Chúng tôi phải sửa sai“.

Thiếu bàn thắng, thiếu sức sống
Nick Woltemade rời sân sau hiệp một với duy nhất một lần chạm bóng trong vòng cấm đối phương. Đến tận phút 89, khi Joelinton đánh đầu yếu ớt bị Areola bắt gọn, đó mới là cú sút trúng đích đầu tiên của Newcastle kể từ phút 39. Chỉ số bàn thắng kỳ vọng (xG) của họ? 0.54. Tức là không đủ tạo ra cơ hội để có cơ hội thắng.
Cũng không thể đổ cho thể lực. Howe xoay vòng đội hình — sáu thay đổi so với trận thắng Tottenham ở Cúp Liên đoàn — nên mệt mỏi không thể là lý do. Nhưng Newcastle chơi như thể vừa trải qua một cơn cúm mùa đông.
Howe nói: “Tôi không nghĩ đó là vấn đề chiến thuật hay kỹ thuật. Đơn giản là chúng tôi không ở đúng trạng thái tinh thần cần có. Ngôn ngữ cơ thể, tinh thần tập thể — mọi thứ nhỏ nhặt góp phần tạo nên màn trình diễn đều biến mất”.
Newcastle vẫn có những trận đấu đáng mong đợi — tứ kết Cúp Liên đoàn gặp Fulham, và Champions League giữa tuần tới với Athletic Club. Trên sân nhà, họ luôn tràn năng lượng, gắn kết, có thể nghiền nát đối thủ bằng khí thế của St James’ Park. Nhưng ra khỏi “thánh địa”, họ lập tức trở nên mong manh.

Khi đội bóng đánh mất bản sắc
Không có Alexander Isak, họ mất đi người cứu nguy quen thuộc. Anthony Gordon chơi tệ, Woltemade mờ nhạt, tuyến giữa không kiểm soát nổi bóng. Dù VAR hủy quả phạt đền cho West Ham, dù Bowen suýt hỏng ăn đầu trận, Newcastle vẫn không biết tận dụng cơ hội. Cuối cùng, Lucas Paquetá gỡ hòa, Sven Botman phản lưới, rồi Tomáš Souček ấn định 3–1 ở phút cuối. Newcastle hoàn toàn bất lực. Howe thừa nhận: “Đây là trận tệ nhất mà chúng tôi từng chơi”.
Vấn đề lớn hơn: suốt năm 2025, Newcastle chỉ giành 16 điểm trên 42 có thể, với các chiến thắng trước… Leicester, Southampton, West Ham và Tottenham — hai đội đầu tiên giờ đã xuống hạng. Trong Premier League, họ chưa từng thắng hai trận liên tiếp và đang đứng thứ 13. “Tất nhiên là đáng lo. Khi không ở vị trí mong muốn, bạn luôn phải rượt đuổi kết quả”, Howe nói thêm, đồng thời hứa hẹn “một giai đoạn nhìn lại và điều chỉnh”.
Sau tiếng còi mãn cuộc, các CĐV West Ham vẫn biểu tình phản đối. Sân vận động chìm trong bầu không khí căng thẳng, lạnh lẽo — nhưng ít ra họ đã thắng. Newcastle thì không có lấy chút khát vọng nào. Họ để đối thủ đang khủng hoảng dễ dàng vượt qua, không chút phản kháng.
Howe khép lại: “Chúng tôi sẽ trở về và học hỏi từ trận này. Hy vọng đây sẽ là bước ngoặt để chúng tôi thay đổi“. Câu nói đó nghe có vẻ quen thuộc — nhưng lần này, Newcastle phải biến nó thành sự thật. Trước mắt, Newcastle cần tập trung cho Champions League với trận tiếp Bilbao rồi mới nghĩ đến một trận làm khách gặp Brentford. Một điều mà CĐV Newcastle thấy rõ là cứ năm nào phải đá Champions League thì họ chơi rất kém ở giải trong nước. Mùa này có lẽ cũng vậy.
=>Xem thêm:
Nguồn: Bongdalu







